Khánh Thi: ‘Tuổi đôi mươi làm thuê ở Pháp để đeo đuổi dancesport’
– Cơ duyên nào đưa Khánh Thi đến với dancesport khi chị xuất thân là diễn viên múa?- Tôi tốt nghiệp thủ khoa mục múa. Sau khi ra trường, tôi làm diễn viên chuyên nghiệp ở Nhà hát Ca múa nhạc Việt Nam được một năm thì gặp Chí Anh trong tuyển một cuộc thi nhảy.
Đó thực ra chỉ là tuyển một cuộc thi dancing chứ chưa phải là dancesport. Chí Anh cho tôi xem băng đĩa thích quá nên tôi có tìm hiểu thêm về bộ môn này. Những gì tôi thu thập được còn rất tù mù bởi thời điểm đó Việt Nam chưa có bộ môn này.
Tôi nói với Chí Anh muốn học phải ra nước ngoài. Năm 2000, chúng tôi đánh liều sang Pháp du học, chỉ vì thích thôi chứ ko ngờ rằng sau này dancesport trở thành tuyển một môn thi đấu chính thống. Khánh Thi và Chí Anh là các người đặt nền móng cho sự phát triển của dancesport Việt Nam bây giờ.
– Đang có chiêu tậpt công việc rất tốt ở Nhà hát Ca múa nhạc, tại sao chị lại từ bỏ để theo học dancesport bộ môn chị tự nhận là chưa biết gì?- Khi còn làm cho diễn viên múa, tôi nhận được nhiều lời mời sang Pháp, Nga làm cho thực tập sinh. Tuy nhiên, lúc tìm hiểu về dancesport tôi thấy rất thích.
Đây là môn nghệ thuật nhưng mang tính đối kháng, thi đua, cạnh tranh để tìm ra ai là số tuyển một. Tôi thích được so đo với người khác hơn so với múa một vở từ năm này sang năm nọ. Bộ môn này cũng thách thức sự sáng tạo, nhanh nhạy của người tham gia.
Mỗi lần ra thi phải có một bộ đồ thời trang, biên đạo hay, nghe chiêu tậpt bản nhạc bất kỳ là phải biết nhảy như thế nào…
Đó là những điểm dancesport lôi cuốn tôi.- Chị cộng Chí Anh đã trải qua các năm tháng của tuổi 18, đôi mươi thế nào lúc du học ở châu Âu?- Khi tôi xin đi du học, bố mẹ chiều nên cho đi.
Mọi người nghe bảo đi học nhảy thì nghĩ như kiểu nhà giàu tiêu tiền chứ người ta không hiểu mình học vì say mê. Thời điểm đó, môn này chưa có trường tập huấn, chỉ là các studio, câu lạc bộ, dù có nhà vô địch toàn cầu tham dự. Chính thành ra, nhiều nghĩ chúng tôi “hâm hâm, đú đởn”.
Chúng tôi đi học bằng tiền của thầy u. Mỗi tiết học ví như tính theo tiền Việt Nam là khoảng 1,5 tới 2 triệu đồng. Thời điểm đó, đây là số tiền rất lớn.
Tôi học vài tháng là hết tiền nên phải làm thuê để trang trải. Tôi đi khiến cho may vá, trông em còn Chí Anh làm dùng cho những nhà hàng Việt Nam ở Quận 13, Paris để có tiền tiếp tục theo học.- Anh chị đã gặt hái được thành quả gì sau quãng thời gian khó khăn đó?
– Trời ko phụ lòng người, chúng tôi càng học càng tiến bộ. Tôi và Chí Anh đi từ Pháp sang Italy, Đức, Slovenia..
. cứ thầy nào giỏi là chúng tôi tìm đến học. Đến năm 2005 lúc SEA Games được diễn ra tại Philippines, lãnh đạo đoàn thể thao Việt Nam mới biết tôi và Chí Anh đi học ở châu Âu nên mời về thi đấu.
Chúng tôi là cặp trước tiên và duy nhất của Việt Nam thi đấu thời điểm đó.Tôi thi đấu từ 2005 đến 2011, liên tục quán quân toàn năng quốc gia. Bên cạnh đó, tôi cũng còn tham dự các kỳ SEA Games và giành hai huy chương vàng tại Asian Indoor Games năm 2009, được Nhà nước tặng Huân chương Lao động hạng Ba.
– Năm 2009, chị tạm biệt Chí Anh để vào Nam lập nghiệp và sau đó nhảy cặp với Phan Hiển. Nguyên nhân nào khiến cho chị quyết định như vậy?- Tôi và Chí Anh dị đồng quan niệm nên chia tay.
Sau đó tôi chuyển vào TP HCM lập nghiệp. Ban đầu, tôi ko xác định nhảy cặp với Phan Hiển vì trước đó Hiển là học sinh của tôi và Chí Anh từ 2007 nhưng mọi thứ tới đều do duyên.-Thời gian đi cùng cùng Chí Anh có ý nghĩa thế nào trong tiền đồ của chị?
– Tôi nhảy cặp với Chí Anh từ 2002 đến 2009. Chúng tôi là các VĐV trước tiên của Việt Nam ghi danh trên trường đấu quốc tế. Tôi và Chí Anh lập nhiều thành tích cho dancesport Việt Nam nhưng chưa từng giành huy chương vàng quốc tế.
Đến lúc tôi phối hợp cộng Phan Hiển mới giành danh hiệu quốc tế đầu tiên lúc đạt hai huy chương vàng điệu đơn tại Indoor Games 2009.- Chị gặp rất khó khăn gì trong công đoạn đầu phối hợp với Phan Hiển?- Đương nhiên, ban đầu nhảy với Phan Hiển tôi gặp nhiều rất khó khăn bởi tôi là thầy còn Hiển là học sinh, trình độ không tương đồng.
Nhưng trong thể thao, không gì là chẳng thể. Nếu chịu khó tập luyện, đầu tư ý thức, thời kì, tiền nong, quyết tâm, thành tựu sẽ đến. Trong 6 tháng, tôi và Hiển tham dự toàn bộ cuộc thi, tìm đầy đủ thầy giỏi để tập luyện.
Tôi ưng ý không nhảy theo khả năng của mình mà nhảy theo khả năng của Hiển để có thể có được bài nhảy kết hợp ăn rơ nhất. May mắn là mọi cquận sau đó diễn ra tốt đẹp. Không chỉ thi đấu thành công, tôi và Hiển sau này còn trở nên vợ chồng.
Tất cả là duyên số. Khánh Thi và Phan Hiển khi giành hai huy chương vàng tại Asian Indoor Games 2009. – Tại sao chị quyết định giải nghệ khi vẫn còn thi đấu tốt và chưa có đối thủ ở trường đấu trong nước?
– Năm 2011, tôi quyết định giải nghệ sau khi quán quân toàn năng quốc gia. Tôi nghĩ, mỗi người có chiêu tậpt chọn lựa riêng. Thời điểm đó, tôi muốn dừng lại.
Giờ nghĩ lại, nếu như tôi ko dừng lại vững chắc dancesport Việt Nam sẽ ko tăng trưởng như hiện tại. Tôi muốn đứng sau đào tạo VĐV hơn, lên kế hoạch để dancesport Việt Nam tăng trưởng lâu dài- Sau khi nghỉ thi đấu, chị từng có thời gian lấn sân âm nhạc và tham dự những gameshow truyền hình, điều này có tác động gì đến định hướng nghề nghiệp của chị?- Tôi chưa bao giờ nghĩ vào Nam để tham dự giải trí.
Mọi thứ đến với tôi đều do duyên. Từ nghệ sĩ múa nhiều năm kinh nghiệm, tôi rẽ sang thể thao rất tình cờ. Khi tôi vào Nam, hoạt động tiêu khiển bắt đầu nổi lên.
Tôi may mắn là chiêu một trong những người xuất hiện ở những gameshow đầu tiên tại Việt Nam, khi mạng xã hội chưa lớn mạnh như hiện tại. Lúc đó trị giá của một nghệ sĩ lừng danh cũng đem lại nhiều thích thú.Tuy nhiên, tôi luôn xác định đâu là say mê và đích đến chung cục của mình.
Bây giờ, tôi vẫn tham dự chiêu một số gameshow nhưng ở vai trò khách mời. Tôi vẫn có thể làm giám khảo và biên đạo nhưng không vì showbiz mà bỏ thể thao. Mục tiêu của tôi luôn là thể thao, là dancesport – bộ môn tôi đã dành nhiều công sức để đi học, thi đấu và gây dựng phong trào cho cả nước.
– Nhìn lại quãng thời gian đã qua, độ tuổi 20 có ý nghĩa thế nào với chị?- Tuổi 20 với tôi là độ tuổi rất đẹp, ko quá chín chắn, nhưng đủ hiểu biết, đủ để chịu phận sự cho những quyết định của chính mình. Tôi không có gì phải hối tiếc với những gì đã trải qua ở tuổi 20.
Với tôi, 20 là độ tuổi để khám phá. Ở độ tuổi đó, tôi đã dám thách đố chính mình khi từ tuyển một diễn viên múa quan yếu của đoàn Nhà hát Ca múa nhạc Việt Nam đi du học dancesport. Đây là độ tuổi được quyền khám phá.
Tuổi 30 là thời kỳ tôi bứt phá nên đã làm cho phần nhiều các gì có thể. Sang tuổi 40, nhiệm vụ của tôi là gìn giữ và tiếp diễn lớn mạnh các gì mình gây dựng. Khánh Thi đang có cuộc sống hạnh phúc bên ông phố Phan Hiển và ba con.
Ảnh: Facebook Nguyen Khanh Thi – Chị có kế hoạch gì để góp phần giúp dancesport Việt Nam lớn mạnh hơn nữa, có thể cạnh tranh ở trường đấu toàn cầu?- Dancesport Việt Nam vẫn đang cạnh tranh với toàn cầu và ko phải kém cạnh. Tuy nhiên, để đứng vào top nhất, nhì, ba sẽ rất khó.
Chúng ta cần có sự đột phá về cá nhân. Hiện tại, cũng có những tín hiệu đáng mừng về thế hệ VĐV trẻ. Con trai tôi – Kubi từng quán quân thế giới ở hạng tuổi 6-9 tuổi năm 2023.
Năm nay, bé tiếp tục bảo vệ danh hiệu này. Đây là tuyển một thành tích rất đáng kiêu hãnh.- Chị rất giỏi và thành công trong công tác, trong cuộc sống gia đình, chị là người vợ, người mẹ thế nào?
– Tôi có thể lo được mọi thứ cho gia đình. Tuy nhiên, tôi ko phải là người khéo léo trong việc sắp đặt công việc gia đình. Tôi có thể làm cho cái này, cái kia nhưng người khéo léo, duy trì sự hạnh phúc trong gia đình là ông thị trấn tôi.
Anh ấy kiêm toàn, chiều vợ, hay khen vợ và luôn tạo cho tôi cảm giác yên tâm. Minh Khang trygoogTagCode.display.
push(“sis_inarticle”);catch(e)console.log(e);